Cảm ơn người tặng sách và đường
Chẳng có gừng cay để tạ lòng
Gọi là chút mặn tặng Ninh Dung
Cảm ơn tình cảm của Ninh Dung
Gửi tặng văn chương lại cả đường
Thốt Nốt ép mình nên của ngọt[1]
Nam Ninh vặn bút níu tình thương[2]
Cháu vui được nếm đường thanh khiết
Ông thú ngẫm xem chuyện ẩm ương
Chiều lạnh được người cho áo ấm
Chút tình sánh tựa nghĩa tao khương
Đón Bạn về hưu
Ta đã hẹn rồi, sẽ gặp nhau
Ba năm thấm thoắt có lâu đâu
Bây giờ hai đứa cùng hiu hắt
Cùng đợi Diêm vương gọi đến chầu
Phật dạy cuộc đời là sống gửi
Phải đâu vạn đại vị công hầu
Sống còn để lại vài tâm huyết
Hoạ phúc sẽ bù mãi kiếp sau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét