Nợ miệng
Mấy lần bác nhắn bảo sang chơi
Muốn lắm mà e cái sự đời
Tôi đến bác tràn bia thết đãi
Bác sang tôi chẳng rượu chiêu mời
Đắn đo nào phải lòng eo hẹp
Chắt bóp đâm ra thói dở hơi
Không lẽ suốt đời mang nợ miệng
Tình thơ cũng lắm nỗi buồn vui!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét