MÔNG LUNG
Em ơi trời đất quá mông lung !
Mỗi bước ta đi mỗi trập trùng
Nào biết sông sâu chèn trước mặt
Đâu hay núi thẳm dựng sau lưng
Rừng buồn thế thái rừng gai góc
Quỷ khóc nhân tình quỷ dửng dưng
Ai cũng vung gươm đòi mở lối
Tình yêu cũng nhuốm máu anh hùng !