Nhớ lại nắm cơm
Dẫu
thương “cháo
cám cơm rền”
Gói
cơm cho phải dấu bên hàng rào
Dặn khi bác đã
đi vào
Nhìn
quanh không có người nào hãy ra
Nắm cơm to bằng
quả na
Năm
anh em phải chia ra đủ phần
Dăm hôm mới được
một lần
Ông
bác phải dấu vận quần qua đưa
Cái thời ông đội
là vua
Liên
quan địa chủ tội to bằng đình
Quanh lều cốt
cán luôn rình
Cấm
cho, cấm
nhận, cấm
tình anh em
Sung xin cũng
phải hái đêm
Đào
rau má phải đi tìm bãi hoang...
Bây giờ nghĩ lại
bàng hoàng
Rùng
mình nhớ khúc đoạn trường vượt qua!!
1954-2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét