THƯƠNG VAY
Trông ông hàng xóm
quá là thương
Ôm cái thùng phi lún cả giường
Hai quả núi đè e dập phổi
Cặp đùi bự gác sợ lòi xương
Mon men cũng định mò ăn phở
Riết ráo thôi đành chịu ngậm sương
Đêm ngủ ngáy như hò kéo pháo
Nửa đêm lôi dậy bế đòi thương !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét