ĐẦU ĐÔNG
Se se trời lạnh buổi đầu đông
Em má như đang bốc lửa hồng
Dáng cúc còn vương cài mái tóc
Lá vàng đã rãi giắt bên song
Ấm êm càng nặng sầu đơn gối
Kín mít khôn bưng lạnh cõi lòng
Ai biết chăng ai chiều úa nắng
Một thuyền một lái giữa dòng sông
Em má như đang bốc lửa hồng
Dáng cúc còn vương cài mái tóc
Lá vàng đã rãi giắt bên song
Ấm êm càng nặng sầu đơn gối
Kín mít khôn bưng lạnh cõi lòng
Ai biết chăng ai chiều úa nắng
Một thuyền một lái giữa dòng sông
12-12-2009
ĐÔNG ĐIỀM
Trời vừa lóe sáng lại âm u
Gió cuốn mây bay bụi tít mù
Bãi cỏ đàn gà bươi tán tác
Ngọn cây bầy quạ đứng thu lu
Trông đường phía trước sương mờ mịt
Nghé lối sân sau khói phập phù
Đông bắc từng cơn gào rú rít
Bờ tre im bặt tiếng chim gù !
Gió cuốn mây bay bụi tít mù
Bãi cỏ đàn gà bươi tán tác
Ngọn cây bầy quạ đứng thu lu
Trông đường phía trước sương mờ mịt
Nghé lối sân sau khói phập phù
Đông bắc từng cơn gào rú rít
Bờ tre im bặt tiếng chim gù !
15-11-2010
------------------------
Bài họa
ĐẦU ĐÔNG
------------------------
Bài họa
ĐẦU ĐÔNG
Đã thấy se se lạnh gió đông
Hây hây ửng đỏ má em hồng
Còn vương hương Cúc trên làn tóc
Đã thả lá vàng trước cuốn song
Cảnh sắc như khơi nguồn hứng tới
Không gian tựa gợi ước mơ lòng
Thơ
ai vọng tiếng trong chiều vắng
Lay cả con thuyền với bến sông
THÁI HÀ
RÉT ĐÔNG
Nắng nhạt Thu tàn chuyển rét Đông
Môi em xám lạnh hết tươi hồng
Khăn trùm kín mặt khi bên cửa
Áo mặc dầy người lúc cạnh song
Gối chiếc lạnh từ trong đáy dạ
Chăn đơn buốt tự thẳm sâu lòng
Phòng không càng thấy thêm băng giá
Ngóng đợi ai về dưới bến sông…
Lê Trường Hưởng
RÉT ĐÔNG
Nắng nhạt Thu tàn chuyển rét Đông
Môi em xám lạnh hết tươi hồng
Khăn trùm kín mặt khi bên cửa
Áo mặc dầy người lúc cạnh song
Gối chiếc lạnh từ trong đáy dạ
Chăn đơn buốt tự thẳm sâu lòng
Phòng không càng thấy thêm băng giá
Ngóng đợi ai về dưới bến sông…
Lê Trường Hưởng
MỘT THỜI ĐÃ QUA.
Môi em buốt giá gió mùa đông
Nắng hạ trong tim lửa ấm hồng
Một thủa bướm ong tìm đến ngõ
Bây giờ lá úa rụng bên song
Đêm buồn gối mộng hoài trăn trở
Sáng dây phòng không mãi nhói lòng
Đã bíết qua thời oanh liệt lắm
Nay như bèo giạt ở bên sông...
Viên Quốc Báu
CHIỀU ĐÔNG CÔ ĐƠN
Kìa ai đứng lặng giữa chiều đông
Gió buốt tâm tư nhạt má hồng
Trước mặt tuyết rơi mờ lối ngõ
Sau lưng lá phủ khuất hàng song
Đêm ôm gối chiếc đành cam phận
Ngày ngóng tình riêng vẫn nhủ lòng
Đốt ngọn lửa thần hơ mộng gấm
Đợi người xa vắng ở bên sông.
Ngô Quốc Lộc
Môi em buốt giá gió mùa đông
Nắng hạ trong tim lửa ấm hồng
Một thủa bướm ong tìm đến ngõ
Bây giờ lá úa rụng bên song
Đêm buồn gối mộng hoài trăn trở
Sáng dây phòng không mãi nhói lòng
Đã bíết qua thời oanh liệt lắm
Nay như bèo giạt ở bên sông...
Viên Quốc Báu
CHIỀU ĐÔNG CÔ ĐƠN
Kìa ai đứng lặng giữa chiều đông
Gió buốt tâm tư nhạt má hồng
Trước mặt tuyết rơi mờ lối ngõ
Sau lưng lá phủ khuất hàng song
Đêm ôm gối chiếc đành cam phận
Ngày ngóng tình riêng vẫn nhủ lòng
Đốt ngọn lửa thần hơ mộng gấm
Đợi người xa vắng ở bên sông.
Ngô Quốc Lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét