QUÊ HƯƠNG
Có
ai lại chẳng có quê hương
Canh
cánh trong tim mọi nẻo đường
Giếng
nước tình sâu soi đắm đuối
Con
đò bến đợi chở tơ vương
Bước
chân rời rã nơi rừng núi
Nhịp
thở nghẹn ngào cảnh khói sương
Bóng
xế càng khơi câu “khế ngọt “
Dầu đi biền biệt đến muôn phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét