Người nhặt rác
Tặng ông Trần Văn Cho
Nhặt rác mưu sinh
sống lắt lay
Nuôi mình nuôi mẹ có
ai hay
Rác rơi mọi chốn lo
thu gấp
Tiền bắt giữa đường
vội trả ngay
Quyền quý máu tham còn cố bám
Bần hàn tâm sạch
chẳng hề thay
Cuộc đời sáu chục
nghèo xơ xác
Nhặt được bọc tiền
trả nhẹ bay ! [1]
23-12-2011
Trùm chăn mặc váy
Đề tài thế sự khó
vào thơ
Một thuở…tránh xa
đến tận giờ
Vận nước nghe
nhiều đồ thấy chán
Tình người biết
lắm hóa ra trơ
Lơ ngơ không khéo
mồm mang vạ
Loác choác chẳng
khôn khám đợi chờ
Cứ viết chân dài và váy ngắn
Biết đâu lại nổi tiếng không ngờ !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét