CÔ ĐƠN
Lang thang mà chẳng có ai vời
Nhiệt huyết xem chừng đã rụng rơi
Trông mãi đường quang người lớt phớt
Ngắm hoài hồ rộng cốc thoi loi
Khách thơ dục dã thuyền rời bến
Khói sóng mơ màng cảnh biệt khơi
Thôi nhé tình ta dường có thế
Cô đơn kiếp nạn rủi trong đời ! [1]
14-9-2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét