Nỗi
niềm
Đêm nay gió bấc lại về
Tái tê gối chiếc dầm dề lệ sa
Chồng mình mà của người ta
Nhịn thì uất ức, nói ra đời cười
Vượt ghềnh áp má kề môi
Đến khi mát mái tìm người trăng hoa
Trăm năm một kiếp đàn bà
Thời xuân sắc cũng như hoa trên cành
Hương thơm ong bướm lượn quanh
Chiều tà cánh rủ yến oanh hửng hờ
Năm canh chẳng trọn giấc mơ
Một đời những nhịn, những chờ mà đau
Đất cằn vẫn nở bông lau
Lạt mềm buộc chặt trước sau vẫn bền
Thôi đành nuốt lệ cho êm
Thuyền dong mỏi lái quay tìm bến neo!
10-1-2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét