Trắng đêm
Lần ấy thôi đành chịu mất em
Trăng soi bóng lẻ ngã bên thềm
Gió rung lá cuốn bay tơi tã
Sương đọng khuya về rơi nặng thêm
Những tưởng đi tìm miền khoái lạ
Ngờ đâu để mất chốn thân quen
Tình đau bao nỗi niềm cưa kéo
Bão tố trong lòng réo trắng đêm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét