Khổ vì vần mông
Đã ngán một lần với chữ “long”
Bây giờ lại kẹt với vần “mông” *
Trách ai đen đủi đem phô tất
Tiếc của ngọc ngà lại cất trong
Méo mặt lần mò chưa đắc ý
Mỏi tay lục lọi chửa vừa lòng
Dưới trên đã lật trần như nhộng
Em vẫn vùng vằng có khổ
không ! * Vận xướng là "mênh mông"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét