Đành phận
Vì đâu nên nỗi phải làm bồi
Kẻ trách người cười đến khổ tôi
Cơm áo vợ con đâu giám rỡn
Quyền uy mặt sắt chớ kêu ôi
Bẻ cong ngòi bút âu đành chịu
Vẽ ngoác mồm rồng nuốt mới trôi
Sĩ khí cùm rồi xin chớ hỏi
Đồng tiền vốn đã bạc như vôi [1]
14-9-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét