Ông Phan Văn Được (Hải Phòng) trước ngôi mộ của mình |
Liệt sĩ trở về
Chết
bốn chục năm nay trở về
Nỗi đau có thực phải đâu mê
Con tàu trúng đạn chìm dòng nước
Thân thể trọng thương dạt mạn lề
Nhờ được Việt kiều còn tính mạng
Mất đi trí nhớ chẳng tên quê
Lang thang kiếm sống nhờ lòng tốt
Bốn chục năm thương tật lết lê !
1-7-2013
Nỗi đau có thực phải đâu mê
Con tàu trúng đạn chìm dòng nước
Thân thể trọng thương dạt mạn lề
Nhờ được Việt kiều còn tính mạng
Mất đi trí nhớ chẳng tên quê
Lang thang kiếm sống nhờ lòng tốt
Bốn chục năm thương tật lết lê !
1-7-2013
Bài họa
Ngày về!
Bốn chục năm dài vẫn kéo lê
Thân tàn ma dại chốn xa quê.
Đem cho tuổi trẻ vì non nước,
Nhận lại lãng quên bởi thói lề!
Trọn cả cuộc đời đi chiến đấu,
Một phần xương thịt chẳng mang về!
Hỏi sao chán ngán tình đồng chí,
Đợi tới bao giờ tỉnh giấc mê?
Thân tàn ma dại chốn xa quê.
Đem cho tuổi trẻ vì non nước,
Nhận lại lãng quên bởi thói lề!
Trọn cả cuộc đời đi chiến đấu,
Một phần xương thịt chẳng mang về!
Hỏi sao chán ngán tình đồng chí,
Đợi tới bao giờ tỉnh giấc mê?
Lão họ Lục
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét